A- A A+ | Tăng tương phản Giảm tương phản

Mỹ đang muốn làm gì ở Trung Đông?

Không quân Mỹ đã tái triển khai hơn 30 máy bay tiếp dầu KC-135 và KC-46 tới châu Âu. Mỹ đang muốn làm gì khi thực hiện kế hoạch này?

 
Máy bay tiếp nhiên liệu trên không KC-46A của Mỹ.
Máy bay tiếp nhiên liệu trên không KC-46A của Mỹ.
 

Theo RIA Novosti, lý do chính của đợt triển khai này là do các cuộc tấn công lẫn nhau của Israel và Iran. Vậy điều gì sẽ xảy ra nếu Washington trực tiếp can thiệp vào cuộc xung đột?

Tiếp nhiên liệu trên không

Mỹ có một lực lượng Không quân hùng mạnh với hơn 13.000 máy bay và trực thăng, không kể máy bay không người lái. Và Lầu Năm Góc không ngần ngại sử dụng chúng ở mức tối đa bởi chính Không quân đóng vai trò quyết định trong các hoạt động quân sự của Mỹ trên toàn thế giới.

Nhưng khả năng chiến đấu của đội quân này phụ thuộc vào máy bay tiếp nhiên liệu trên không. Phục vụ cho nhiệm vụ này, Không quân Mỹ có hơn 400 máy bay như vậy.

Việc chuyển những máy bay như vậy đến một khu vực nhất định là dấu hiệu tình báo đầu tiên cho thấy một điều gì đó lớn đang được chuẩn bị. Không ai chỉ đưa chúng đến một địa điểm nhất định mà không có lý do cụ thể.

Thực tế là sau nhiều thập kỷ sử dụng liên tục, chúng đã trở nên khá cũ kỹ. Tuổi thọ trung bình của KC-135 Stratotanker là 52 năm.

Theo tiêu chuẩn hàng không, đây là một con số lớn. Hầu hết các máy bay được chế tạo từ năm 1954 đến năm 1965 nên được coi là phế liệu. Và sau đó, ba chục chiếc đã được gửi ra nước ngoài cùng một lúc.

Mục đích vẫn chưa rõ ràng. Có hai kịch bản có thể xảy ra. Kịch bản đầu tiên là hỗ trợ cho lực lượng Không quân đồng minh. Quãng đường từ Tel Aviv đến Tehran là hơn 1.600 km theo đường thẳng.

 

Thùng nhiên liệu của máy bay chiến đấu F-15 và F-16 không đủ cho những chuyến bay dài như vậy, và Israel chỉ có 14 máy bay tiếp nhiên liệu trên không. Người Mỹ hoàn toàn có khả năng tổ chức tiếp nhiên liệu trên không phận Iraq, Syria hoặc Jordan cho những chiến đấu cơ này.

Lựa chọn thứ hai là sự tham gia trực tiếp của Mỹ vào cuộc xung đột. Thủ tướng Israel Benjamin Netanyahu đã nhiều lần yêu cầu Washington làm điều này, nhưng cho đến nay vẫn bị từ chối.

Áp chế sức mạnh hướng biển

Nhà Trắng duy trì sự hiện diện quân sự tại chín quốc gia trong khu vực. Căn cứ không quân lớn nhất của Mỹ tại Trung Đông là Al Udeid ở Qatar, cách thủ đô Iran chưa đầy một nghìn km.

Ngoài ra, một nhóm tấn công do tàu sân bay Carl Vinson và Prince of Wales của Anh dẫn đầu hiện đang ở Vịnh Ba Tư. Trong khi một chiếc tàu lớp Nimitz khác đang vội vã đến đó từ Thái Bình Dương.

Ba tàu sân bay là mối đe dọa nghiêm trọng đối với bất kỳ quốc gia nào. Tổng cộng, chúng mang theo gần 250 máy bay chiến thuật.

Xem xét rằng Israel đã gây thiệt hại nghiêm trọng cho hệ thống phòng không của Iran vào ngày đầu tiên của cuộc xung đột, sẽ rất khó để chống trả. Chúng ta không nên quên các tàu hộ tống có tên lửa hành trình Tomahawk, có khả năng tấn công sâu vào lãnh thổ.

Tuy nhiên, một hoạt động như vậy sẽ không phải là chuyện dễ dàng. Iran có một hạm đội tàu ngầm khá lớn. Đặc biệt, có 20 tàu ngầm tí hon lớp Ghadir, được thiết kế riêng cho các hoạt động ở vùng nước nông của Vịnh Ba Tư. Với lượng giãn nước 150 tấn và chiều dài 30 mét, các tàu ngầm này có khả năng cơ động cao và có mức độ tiếng ồn thấp.

Ghadir được trang bị hai ống phóng ngư lôi mũi tàu 533 mm. Ngay cả một cú đánh trúng bên dưới mực nước cũng sẽ khiến tàu sân bay nghiêng đáng kể, đủ để ngăn cản việc gửi và nhận máy bay, tức là không thể thực hiện chức năng chính của nó.

Ngoài ra, các ống phóng ngư lôi này còn có thể phóng tên lửa chống hạm Nasr-1 và Jask-2 mới hơn và cũng có khả năng rải bãi mìn biển khi cần thiết.

Ngoài các cuộc tấn công trực tiếp vào tàu hải quân, Iran cũng có khả năng tấn công các căn cứ của Mỹ trong khu vực. Vì mục đích này, họ có tên lửa đạn đạo và tên lửa hành trình, cũng như máy bay không người lái các loại.

Người ta không biết có bao nhiêu trong số chúng đã được sử dụng cho Israel và bao nhiêu đã bị không quân Tel Aviv phá hủy trên mặt đất. Nhưng không có khả năng là Tehran đã đặt tất cả các lá bài chủ của mình lên bàn.

Không triển khai quân bộ

Không có thông tin nào về việc tái triển khai hàng loạt quân đội Mỹ đến các căn cứ ở Trung Đông, điều đó có nghĩa là Lầu Năm Góc không có kế hoạch tiến hành một hoạt động trên bộ.

Xét cho cùng, không thể giữ bí mật về việc chuẩn bị cho một cuộc chiến tranh với quân đội lớn thứ bảy thế giới như Iran.

"Nhà Trắng có những điểm riêng cần giải quyết với Iran và liên quan đến Tehran như lực lượng Houthi ở Yemen, những người hưởng lợi mà ai cũng thấy rõ", nhà khoa học chính trị quốc tế Vitaly Arkov lưu ý trong một cuộc phỏng vấn với RIA Novosti.

"Washington khó có thể quyết định tiến hành một hoạt động trên bộ: họ thực sự không muốn những chiếc quan tài kẽm, và điều này là không thể tránh khỏi trong trường hợp xảy ra chiến tranh với Iran. Nhưng các cuộc tấn công vào các cơ sở chiến lược bằng tên lửa trên biển và trên không của Mỹ là rất có thể xảy ra", Vitaly Arkov, nhận định.

Đây cũng là những mục tiêu của chương trình hạt nhân Iran. Chúng nằm dưới lòng đất và được bảo vệ tốt khỏi các cuộc tấn công trên không. Israel không có đủ tên lửa và bom đủ mạnh để có thể phá hủy chúng. Chỉ Mỹ mới có khả năng làm điều đó.

Ông Vitaly Arkov kết luận, hiện không có dấu hiệu nào cho thấy Mỹ muốn làm điều đó bởi cái giá phải trả khi Washington trực tiếp tấn công vào Iran sẽ rất lớn.

 
 
 

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết
Bài viết liên quan

Nội dung đang cập nhật...

  • :
  • :